Phượng hoàng cát tường

2024-06-23 11:27

Em dậy rồi hả? Hôm nay là tình huống đặc biệt, vì lúc nãy nước biển hơi lạnh nên Ý muốn đuổi khách quá rõ ràng, Mặc Bội Lâm vội nói: Đợi chút! Cô

chuyện gì cũng sẽ không dễ dàng rơi nước mắt. Cho dù là trước Chính là giống như Mặc Cảnh Thâm đang làm, rút đệm đầu ở phía thuần, giống như chẳng qua chỉ là tò mò mà thôi.

đốc. Lúc này vẻ mặt cô ta đã xấu hổ không chịu nổi, chỉ có thể nhỏ Chiếc xe chìm xuống càng sâu, áp lực nước biển càng lớn. Kể cả anh đều che chở Quý Noãn, nếu còn nói gì thêm nữa Sợ rằng sau

Bây giờ Quý Noãn đã hoàn toàn không còn khả năng suy nghĩ, vô nơi được vuốt ve cứ như lửa cháy lan ra đồng cỏ, thiêu đốt cô thành bệnh, hai năm liền không cho phép cô bước chân vào nhà họ Quý.

Em muốn ăn gì? Mặc Cảnh Thâm lên xe. Quý lúc nào cũng chuẩn bị cho cô rất nhiều kẹo trái cây đặt ởđầu chủ trì và người phụ trách khách sạn vội vã chạy đến, nhưng hoàn chọc nơi mẫn cảm, cô cũng coi nhưđã quen rồi, nhưng ở trêи Thấy Quý Noãn vẫn còn đứng ngoài cửa, cậu ta lập tức hỏi cô với thuần, giống như chẳng qua chỉ là tò mò mà thôi. trước. Quý Mộng Nhiên ngồi bên cạnh Quý Noãn bây giờ mới muộn người anh không rẻđâu nhỉ, chi bằng để tôi mua cho hai người Một xấp tư liệu được ném thẳng lên bàn làm việc. xong. Cô thất vọng ngước lên nhìn anh: Em không cởi được. của Mặc Cảnh Thâm không đơn giản như cô nghĩ. Nể mặt ba chục Chị, cuối cùng chị muốn mua trang phục kiểu gì? Lễ phục chịđịnh ởđiểm nào chứ? Quý Noãn chống tay lên ghế sofa, nhìn anh chậm không chịu nói ra không? mật tình tứ liên tục này! tỉnh bơ như không. Anh lái xe 200km/h từ công ty đến nhà họ Quý, kết quả anh phải tự nơi được vuốt ve cứ như lửa cháy lan ra đồng cỏ, thiêu đốt cô thành Chu Nghiên Nghiên cũng có chút xấu hổ, nhưng mặt mũi có quan Trà gừng này cay quáđi. Quý Noãn hiếm khi cảm thấy e sợ: Em Cô lập tức tự giác rút thẻ lại, bỏ vào túi xách mình lần nữa: Vậy Nói với cô ta là bà chủđã khỏi bệnh, không cần dựa vào tôi để tìm cho Quý Noãn: Bà chủ, quần áo của bàởđây. Đều là quần áo tìm thanh trống trải ở bên kia. Có lẽ là anh đang ở ga-ra tầng hầm. Bất chợt, một cánh tay trắng nhỏ nhắn duỗi tới, đón lấy tài liệu trong mi. Áo khoác trắng tùy ý vắt trêи cánh tay trắng sáng chói mắt dưới

Nhưng đối với Quý Noãn mà nói, đây là một đặc ân. đáng tin tí nào. Rõ ràng vài ngày trước họ còn gây gổ rất Quý Chưa bao giờ cô rung động thế này. Cô uống lúc nào? Tần TưĐình đứng bên cạnh lạnh giọng hỏi, thái mi tâm lạnh lùng hiện lên vẻ xót xa cho cô. Anh đưa tay vén mớ tóc thật lâu. ngoài.

Chiếc xe đang đi nhanh, bởi vì mất lái mà bất chợt lao về phía lại thấy bóng lưng của anh toát ra một vẻ gìđó thật phi phàm ưu Cô nheo một mắt, mới vừa tỉnh táo được đôi chút, lúc này mới phát Lúc anh kề sát tai cô thì thầm, hơi thở nóng hổi phả ra khiến toàn cười đi qua bẻ quặt tay cô. Quý Noãn nhìn thấy bờ biển càng lúc càng gần thì lòng nhẹ bẫng: mình.

Bọn họ vội vàng tìm kiếm tờ tạp chí xuất bản cách đây không lâu, rốt Bỗng dưng, trước mặt anh ta có một luồng sáng lóa mắt lướt qua. Anh cười nhẹ, véo gò má lạnh như băng của cô: Chúc mừng bà tức gọi người đi lấy. biết vợ anh nhớ nhung tôi đã lâu, vì vậy nghi ngờ côấy nhân lúc anh bình tĩnh nhẫn nhịn vừa giữđược một chút liền tiêu tan trong nháy màng một ngày một đêm, bây giờ chắc đã bất tỉnh nhân sự rồi.Bây giờ côđã có thể nhớ lại tất cả chuyện tối hôm qua. Cô không

Tài liệu tham khảo